Không nên dùng kết hợp
Chỉ áp dụng cho chỉ định suy tim mạn tính:
Các thuốc chống loạn nhịp nhóm I (như disopyramide, quinidine, lidocaine, phenytoin; flecainide, propafenone): Có thể làm tăng thời gian dẫn truyền nhĩ thất và giảm co bóp cơ tim.
Áp dụng cho tất cả các chỉ định:
Thuốc đối kháng calci loại verapamil và loại diltiazem: Làm giảm tính co bóp và làm chậm dẫn truyền nhĩ thất. Tiêm tĩnh mạch verapamil trên những bệnh nhân điều trị với thuốc chẹn beta có thể gây hạ huyết áp mạnh và blốc nhĩ thất.
Thuốc hạ huyết áp có tác dụng lên thần kinh trung ương (như clonidine, methyldopa, moxonidine, rilmenidine): Dùng đồng thời có thể giảm trương lực giao cảm trung ương (có thể dẫn đến làm giảm nhịp tim và cung lượng tim, và giãn mạch). Ngưng dùng thuốc đột ngột, đặc biệt là trước khi ngưng sử dụng thuốc chẹn beta có thể làm tăng nguy cơ “tăng huyết áp hồi ứng”.
Thận trọng khi kết hợp
Chỉ áp dụng cho chỉ định tăng huyết áp hoặc đau thắt ngực:
Các thuốc chống loạn nhịp nhóm I (như disopyramide, quinidine, lidocaine, phenytoin; flecainide, propafenone): Có thể làm tăng thời gian dẫn truyền nhĩ thất và giảm co bóp cơ tim.
Áp dụng cho tất cả các chỉ định:
Thuốc đối kháng calci loại dihydropyridine (như nifedipine, amlodipine, felodipine): Dùng đồng thời có thể làm tăng nguy cơ hạ huyết áp và tăng nguy cơ làm hư hại chức năng bơm tâm thất ở những bệnh nhân suy tim.
Thuốc chống loạn nhịp nhóm III (như amiodarone): Có thể làm tăng thời gian dẫn truyền nhĩ thất.
Các thuốc chẹn beta tại chỗ (như thuốc nhỏ mắt điều trị tăng nhãn áp): Có thể làm tăng tác dụng toàn thân của bisoprolol.
Thuốc giống đối giao cảm: Dùng đồng thời có thể làm tăng thời gian dẫn truyền nhĩ thất và tăng nguy cơ nhịp tim chậm.
Insulin và thuốc chống đái tháo đường dùng đường uống: Tăng tác dụng hạ đường huyết. Thuốc chẹn thụ thể beta có thể che dấu các triệu chứng hạ đường huyết.
Các thuốc gây mê: Làm giảm tình trạng nhịp tim nhanh phản xạ và tăng nguy cơ hạ huyết áp.
Các glycoside (digitalis): Giảm nhịp tim, tăng thời gian dẫn truyền nhĩ thất.
Các thuốc kháng viêm không steroid (NSAID): Giảm tác dụng hạ huyết áp của bisoprolol.
Thuốc giống giao cảm beta (như isoprenaline, dobutamine): Kết hợp với bisoprolol có thể làm giảm tác dụng của cả hai thuốc.
Thuốc giống giao cảm hoạt hóa cả thụ thể beta và alpha (như noradrenaline, adrenaline): Kết hợp với bisoprolol có thể làm tăng tác dụng co mạch gián tiếp qua thụ thể α của các thuốc này dẫn đến tăng huyết áp và làm trầm trọng hơn chứng khập khiễng cách hồi. Các tương tác này thường xảy ra với các thuốc chẹn beta không chọn lọc.
Các thuốc giống giao cảm: Kết hợp với bisoprolol có thể giảm tác dụng của cả hai thuốc. Có thể cần phải dùng liều cao hơn của epinephrine để điều trị các phản ứng dị ứng.
Dùng đồng thời với các thuốc hạ huyết áp cũng như các thuốc khác có khả năng làm hạ huyết áp (như thuốc chống trầm cảm 3 vòng, barbiturate, phenothiazine) có thể tăng nguy cơ hạ huyết áp.
Cân nhắc khi kết hợp
Mefloquine: Tăng nguy cơ nhịp tim chậm.
Các thuốc ức chế monoamine oxidase (trừ các thuốc ức chế MAO-B): Tăng tác dụng hạ huyết áp của các thuốc chẹn beta nhưng cũng có nguy cơ tăng huyết áp đột ngột.